Ta mang cho em một đóa quỳnh. Quỳnh thơm hay môi em thơm. Em mang cho ta một chút tình. Miệng cười khúc khích trên lưng. Oh baby baby. Đêm này đêm. Buồn bã với những môi hôn. Trong vườn trăng. Vừa khé
Em giết nỗi nhớ hao gầy. Em tự hỏi tại sao em phải như vậy. Vắng anh em sẽ buồn đấy. Nhưng còn hơn có anh rồi buồn hơn. Em không còn tin những điều. Anh đã hứa vì nay em đã biết nhiều. Vắng anh em sẽ
Verse. Vốn người ít lời . Ngước lên em đang nhìn. Thì chắc là ý trời. Tự nhiên không khí xung quanh . Bỗng ngưng lại . Ánh mắt ta va chạm . Ly trà đá cũng thấy nóng hơn tô bún cá . Vốn người công dung
Không ngờ sau thời gian im hơi thì nay Cô Vy lại đến. Ở trong chúng ta lặng lẽ tiến ra mà chẳng hề có một tiếng nói gì. Bất ngờ! Dặn nhau giữ gìn không gian quanh ta đừng cho Cô Vy tiến xa. Ta cùng ch
Tự nhiên muốn khóc to lên cho vơi nỗi buồn. Điều mà em bấy lâu chưa bao giờ làm. Tự nhiên bỗng thấy xung quanh yên ắng lạ thường. Mới nghe được tiếng lòng mình vấn vương. Có phải khi lúc nắng mới nhớ